Ngày xưa, sinh sống ở Đồng Tháp Mười không chỉ trẻ em con cái tuy nhiên từ đầu đến chân rộng lớn, thời hạn rảnh rỗi, ko gì thú vị vày lên đường sâu sắc nhập rừng trám nhằm hốt trứng chim, nhổ chân công, giậm cù con chuột, già nua bẫy quốc, khơi hố rắn, ăn ong mật, bắt cá cạn, … Nó không chỉ có là thú hí hửng tuy nhiên còn là một khi nhằm thỏa mãn nhu cầu óc tò mò mẫm, mày mò phiêu lưu, nguy hiểm.
Tâm, con cái của Sáu Lái – một dân cày sinh sống ở Đồng Tháp Mười, nhà tại bờ rừng Tràm. Sau đợt hốt trứng cò ngà và bị phụ vương rầy la, buộc cần lấy trứng cò trả nhập bộng cây giá bán (vì Sáu Lái nhận định rằng hốt trứng cò ngà là xúc phạm cho tới “bà, cậu” gì đó), Tâm đã trở nên cấm, ko được lên đường sâu sắc nhập rừng tràm nữa. Nhưng tính trẻ con ham hí hửng, ko thể nào là nghiêm cấm bọn chúng được. Sau vài ba đợt bị đòn, thằng nhỏ nhắn Tâm trở thành dạn roi vọt, ko biết kiêng dè nữa, thét rồi Sáu Lái quăng quật đem thằng “con ngỗ nghịch” ham muốn làm những gì thì thực hiện.
Một hôm, Tâm táy xách mác vót, tay nạm giàn thun phông lên đường sâu sắc nhập rừng tràm. Tâm lên đường mải miết kể từ khi mặt mày trời vừa phải mới nhất ló ngoài đọt cây cho đến đứng bóng, vì thế tức con cái chim kỳ lạ cứ kêu tiu líu và cất cánh sà sà trước mặt mày như khiêu khích tài phun của chính nó … Thấy con cái chim rất đẹp, Tâm quyết phun mang đến được, rồi căng cánh phơi bầy như phụ vương nó thông thường phơi bầy bao nhiêu con cái chim sả color lông rực rỡ; con cái chim này còn rất đẹp bộp chộp bao nhiêu đợt con cái chim sả. Nhưng kỳ lạ vượt lên trước, Tâm tống cổ xua đuổi thì nó chỉ cất cánh chớp chớp trước mặt mày cơ hội chừng vài ba tía thước, hễ Tâm đứng lại thì nó cũng đậu lại bên trên cành lá trước mặt mày, xoay mặt mày về phía thằng nhỏ nhắn tuy nhiên gục gặc dòng sản phẩm đầu kêu tíu líu cứng rắn. Tâm phun rất rất cừ, tuy nhiên khi viên đạn cất cánh vèo cho tới, thì nó huých dòng sản phẩm đuôi chổng lên, viên đạn chỉ xém nó nhập lối tơ kẽ tóc. Nó kêu bao nhiêu giờ tiu líu rồi cất cánh sà sà trước mặt mày Tâm.
Con chim dẫn dắt Tâm cho tới vạt rừng tràm nổi tiếng là nhiều khỉ. Nó bat lên cây giá bán sở hữu dòng sản phẩm vọng thì nó đậu bên trên nhánh cây, gục gặc dòng sản phẩm đầu kêu tíu líu. Tâm lưu giữ cho tới bao nhiêu quả trứng cò ngà ở bộng cây giá bán vàm nọ, nó tiếc, nó thò tay nhập mò mẫm. Nhưng con cái chim “mắc dịch” cơ cứ tiu líu, tiu líu bên trên đầu. Tâm lựa vị trí nhằm phun trúng, rồi nghiêng người nhắm phun. thình lình nó thấy thân ái chảng tía cây giá bán sở hữu xác một con cái khỉ đang được thô. tâm ko nhằm ý cho tới con cái chim nữa, nó trèo lên cây lấy xác con cái khỉ xuống. Hai tay con cái khỉ bám chặt nhập nhánh cây giá bán, Tâm cần sử dụng mác vót chặt đứt nhánh cây mới nhất lấy con cái khỉ bị tiêu diệt thô xuống được.
Xác con khỉ khô cứng, đôi mắt lõm sâu sắc vô, ngực bụng tóp lại, tuy nhiên lông vẫn còn đó vẹn toàn. Chắc con cái khỉ này già nua lắn, lông nó Trắng như tuyết. Con khỉ đang được bị tiêu diệt tuy nhiên không tồn tại mủi hôi thúi, ngược lại còn phảng phất hương thơm thơm phức lạ đời, hương thơm này lại rất khác hương thơm của loại hoa nào là cả. Mùi thơm phức ấy về sau Tâm mới nhất biết là vì trầm cây giá bán ướp nhập. Cây giá bán này đang được sinh sống cho tới cả nghìn năm rồi, không nhiều sở hữu cây giá bán nào là rộng lớn, thế nà cây này to lớn cho tới vài ba tía người ôm. Những cây sinh sống nhiều năm đều phải sở hữu trầm, cây giá bán là trầm quý nhứt, những cây nhỏ ở ngay gần cũng thơm phức lây. Tục ngữ tớ sở hữu câu: “Không thơm phức cũng đem tương đối trầm” là vậy. Thế tuy nhiên cây giá bán này không tồn tại hương thơm thơm phức, vì thế từng nào hương thơm thơm phức đang được ướp không còn nhập xác con cái khỉ.
Tâm xách xác con cái khỉ về cho tới mái ấm thì trời đang được nhọ mặt người. Nó bị Sáu Lái tiến công một trận đòn nên thân ái. Tâm bèn thú nhận là bên trên con khỉ khô nên mới nhất quăng quật mái ấm lên đường xuyên suốt ngày. Sáu Lái ko màng nhằm ý, tuy nhiên thấy hương thơm hương thơm kể từ xác con cái khỉ xông lên, nên ông cũng lấy thực hiện kỳ lạ.
Hằng ngày, Tâm đem xác con cái khỉ đi ra phơi bầy, hương thơm hương thơm xông lên, con ruồi nhặng cất cánh lên đường hạn chế.
Rồi một hôm, sở hữu người Hoa chào bán cao đơn trả nghiền cho tới mái ấm Sáu Lái, Khách cứ nhìn và chất vấn không còn chuyện nọ cho tới chuyện cơ về con khỉ khô, và dụ Tâm xuất bán cho ông tớ … Tâm kể từ chối vì thế tiếc cỗ lông Trắng và dòng sản phẩm hương thơm hương thơm phảng phất kể từ xác con khỉ khô.
Sáu Lái thấy người khách hàng nề hà nỉ mãi và đòi hỏi mua sắm với giá bán cao quá mức cho phép tưởng tượng c3a ông, nên ông nhận định rằng cứng cáp con khỉ khô này quý lắm. Bởi thế ông rằng mang đến khách hàng biết là nhứt quyết định ko chào bán, vì thế một tiệm thuốc sắc ở Chợ Lớn đang được nhắn mua sắm trước rồi.
Người khách hàng ko thoái chí, vẫn kèo nài:
– Thôi, làm cho ngộ lên đường, từng nào cũng khá được.
Sáu Lái ướm thử:
– Bao nhiêu là từng nào, tư chục ngàn (1) nị dám mua sắm hông?
Khách lè lưỡi:
– Há, đồ vật gi tuy nhiên vướng vượt lên trước sá vậy? Nị hạn chế xuống lên đường, viên vàng to lớn vày nó cũng ko vướng như thế hà,
Sáu Lái nhứt định:
– Mắc thì thôi! Vàng còn dễ dàng sở hữu, chứ con khỉ khô sở hữu xạ hương thơm nhìn thấy ngàn năm mang đến được.
Người khách hàng biết anh Sáu không hiểu nhiều được dòng sản phẩm quý của con khỉ khô nên mỉm cười lớn:
– Hầy, khỉ làm những gì sở hữu xạ? Trầm ở cây giá bán ướp nhập cơ. Nị ko tin cậy thì chất vấn thằng nhỏ coi sở hữu cần không?
Sáu Lái giựt mình: sao tuy nhiên hắn biết xuất sắc vậy cà! Người khách hàng đoán được sự sửng sốt của Sáu Lái nên nói:
– Có gì tuy nhiên ko biết? Con khỉ rũ lúc nào cũng rũ ở cây giá bán sở hữu trầm, bất ngờ trầm rút nhập xác nó, sở hữu vậy mới nhất quý! Thôi xuất bán cho ngộ chục ngàn lên đường. Mắc vượt lên trước rồi!
Sáu Lái nhấp lên xuống đầu, người khách hàng dặn:
– Bữa ni tối rồi, ngày mai ngộ quay về, chớ xuất bán cho ai nghe!
Anh Sáu nói:
– Mai nị ko cho tới, kiểu mẫu ngộ lấy Chợ Lớn chào bán nhiều.
Người khách hàng đi ra về tuy nhiên còn nhắn với lại Sáu Lái:
– Nhớ chớ xuất bán cho ai đa! Ngộ hứa mua sắm rồi tuy nhiên.
Sáng sớm bữa sau, khi mặt mày trời ko đâm chồi, người khách hàng ấy cùng theo với ông lương y già nua tập bơi xuồng tía lá quay về mái ấm Sáu Lái. Vô cho tới mái ấm, người khách hàng táo tác dòm ko thấy con khỉ khô, ông tớ cau mi sửng bức hỏi:
– Nó đâu rồi? Sở nị xuất bán cho ai rồi sao?
Sáu Lái fake cỗ nói:
– Ngộ mang về Chợ Lớn hồi khuya rồi.
Người khách hàng hét lên:
– Ngộ hứa mua sắm rồi tuy nhiên.
Nhưng ông tớ thấy Sáu Lái mỉm cười, mới nhất yên lặng bụng:
– Nị đập phá ngộ hoài. Nó đâu rồi?
Sáu Lái đáp:
– Ngộ đựng kỹ nhập rương, nị Chịu giá bán hoàn thành ngộ kéo ra mang đến.
– Thì mang đến ông thầy coi một ít tuy nhiên.
Sáu Lái lấy con khỉ khô đi ra. Ông lương y già nua, tuổi hạc chừng sáu mươi, tuy nhiên domain authority thịt hồng hào lắm. Ông tớ rằng mái ấm tôi đã thực hiện dung dịch tư đời rồi, sở hữu nhì đời thực hiện thái hắn mang đến vua.
Ông coi xác con khỉ khô thiệt kỹ rồi rằng với những người khách:
– Con khỉ này rũ bị tiêu diệt, chớ không biến thành phun. Khỉ bị phun cũng quý, tuy nhiên ko vày khỉ rũ, độ quý hiếm nó cũng không giống nhau một trời một vực. Con khỉ này sinh sống không nhiều nhứt cũng kể từ 500 năm trở lên trên, khỉ rất có thể sinh sống cho tới cả nghìn năm. Tôi coi lông nó Trắng không còn, không tồn tại một sợi nào là vàng chớ chớ rằng là đen ngòm. Quý vô nằm trong, ko lúc nào sở hữu. Nó là loại bạch lão hầu, chỉ mất ở Cảnh Sơn Dương và Ngũ Đài Sơn mới nhất sở hữu. Đời mái ấm Chu, ông Thiện Công Thích sở hữu bắt được một con cái khỉ nuôi cho tới 800 năm mới tết đến rũ, tức thị cho tới đời Liệt Quốc. Đến đời Hán Mạt, binh phái nam Mạch Hoạch sở hữu biếu một con cái bạch lão hầu mang đến Gia Cát Võ hầu. Vua Chiêu Liệt thất bại trận, Lục Tốn uất khí thổ huyết ở Bạch Đế trở thành, Gia Cát Võ hầu sử dụng nó thực hiện dung dịch, sai Trương Báo lấy dưng, nên cải tử trả sinh được. Không ngờ nước Nam cũng có thể có một con cái bạch hầu. Tôi dám cứng cáp chỉ tồn tại một con cái này thôi, có lẽ rằng nó lạc kể từ Ngũ Đài Sơn qua loa, chớ ở trên đây ko làm những gì sở hữu. Thứ khỉ này chỉ mến ăn một loại trái khoáy cây thương hiệu là yến lê thôi.
Xứ này không tồn tại trái khoáy yến lê làm thế nào có rất nhiều bạch lão hầu được. Cạnh Tàu chỉ ở Cảnh Sơn Dương và Ngũ Đài Sơn mới nhất sở hữu cây yến lê nên bạch lão hầu mới nhất ở.
Yến lê là loại trái khoáy cây tuy nhiên Trọng Do hiến mang đến u ăn nhằm gia tăng tuổi hạc lâu. Giống bạch lão hầu nhờ ăn yến lê tuy nhiên sinh sống lâu và cường tráng. Giống này khi rũ thì dò xét mang đến được những cây sở hữu trần nhằm ướp xác mang đến thơm phức. Những cây ấy bị xác khỉ thô rút không còn trầm nên không hề hương thơm thơm phức nữa. Vậy con khỉ khô này còn có tía loại quý nhập bản thân. Một là sinh sống bên trên 500 năm, lông toàn tuyết; nhì là nó rũ chớ không biến thành giết; tía là nó ướp không còn trầm của cây giá bán. Con khỉ này rũ mau lắm cũng 1 năm, xác nó ngấm nhuện được phong sương tuyết nguyệt, hít vào được tinh anh khí của trời khu đất. Nó lại rũ bên trên cây cao thân ái đồng rộng lớn mênh mông, nên dù trượt, nê trì ko vương vãi lấy một tí, nên xác này vô nằm trong tinh anh khiết.
Chẳng những thực hiện được không ít loại thuốc chữa bệnh cứu vớt bịnh nan hắn tuy nhiên còn khiến cho được dung dịch trường thọ nữa. Nhưng làm thế nào và lại không tồn tại trứng cò ngà cũng kỳ lạ. Vì cò ngà đẻ ở đâu thì bạch lão hầu mới nhất rũ ở cơ, nhằm không người nào thấy được xác của chính nó. Chỉ sở hữu một cơ hội hiểu rằng ở đâu sở hữu bạch lão hầu là nhờ con cái chim tiu líu. Con chim này thông thường đậu ngay gần xác con cái khỉ rũ vì thế nó mến dòng sản phẩm hương thơm thơm phức của trầm ướp nhập xác con cái khỉ tiết đi ra. Vậy nên không tồn tại gì quý rộng lớn tía dòng sản phẩm vật ấy.
Người khách hàng chất vấn anh Sáu Lái:
– Thằng nhỏ sở hữu bắt được con cái chim tiu líu và lấy được trứng cò ngà không?
Sáu Lái kể lại mang đến chúng ta nghe, ông thầy Tàu hít hà …
– Thằng nhỏ tuy nhiên phước rộng lớn.
Cả nhì rằng vày giờ Tàu, tưởng Sáu Lái ko biết, nên cứ rằng ko cần thiết ỉm giếm. Sáu Lái nhờ nghe vậy tuy nhiên hiểu rằng phần nào là dòng sản phẩm quý của tía vật cơ. Anh nương bám theo này mà thực hiện dày thực hiện mỏng dính, sau cuối anh chào bán một con khỉ khô với giá bán nhì chục ngàn đồng. Với số chi phí to lớn rộng lớn cơ, anh rất có thể mua sắm bao nhiêu sở ruộng tao bao nhiêu sản phẩm mái ấm, tự nhiên trở nên giàu sang rộng lớn.
Người thầy Tàu mua sắm được con khỉ khô rồi, mới nhất mỉm cười nói:
– Nị ko nghe người tớ nói: Tôi sở hữu con khỉ khô gì đâu! Nếu sở hữu khỉ thô thì người ấy đang được nhiều vày bao nhiêu ông chúng ta xủa ngọ lận! Thôi thì cảm ơn nị há! Nhớ hốt được trứng cò ngà và bắt được chim tiu líu mang về Chợ Lớn mang đến ngộ, từng nào cũng mua sắm tuy nhiên …
(1) Lúc mẩu truyện này xẩy ra, lúa chỉ chào bán nhì cắc (hai hào) một giạ.